Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013

Ngồi buồn ngẩm nghĩ

Ngồi buồn tôi nhớ lại Những người thân lần lượt ra đi, Rồi tự vấn cuộc đời mấy chốc Cũng biến thành tro bụi Những gì ta thấy hôm nay. Ta đứng bên lề thời gian Chứng kiến bao thế hệ đi qua: Ngậm ngùi ta đưa tiển Cha mẹ và ông bà; Và vui mừng đón tiếp Hai thế hệ ra đời Con ta và cháu ta. Ta đang còn đứng giữa Cái sống và cái chết: Nhớ về quá khứ lệ rơi; Nhìn thấy tương lai mỉm cười. Còn gì trên cuộc đời ngắn ngủi, Có những đứa bạn mải trong đợi chờ Hẹn đến thăm một lần, Nhưng rồi đi biệt! Còn nhau trên thế gian này Thì hảy thương cho hết. Sống trên cuộc đời này Cần hai tiếng tội nghiệp Để thương nhau. .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét