Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

Tú Xương và tôi cùng thương vợ

Thương vợ Tú Xương Quanh năm buôn bán ở mom sông, Nuôi đủ năm con với một chồng. Lặn lội thân cò khi quãng vắng, Eo sèo mặt nước buổi đò đông. Một duyên hai nợ âu đành phận Năm nắng mười mưa dám quản công. Cha mẹ thói đời ăn ở bạc, Có chồng hờ hững cũng như không. Buôn bán ở "mom sông" mà nuôi đủ năm con với một chồng? Chắc thời Pháp làm ăn dễ dàng hay buôn gian bán lận! Vợ Hào tui là dạng tiểu thư đài các lở thời(thời đây là thời thế), cũng tảo tần nuôi đủ 4con và một chồng dài lưng tốn vải như tui. Cảm động quá, dù không làm được thơ như Tú Xương,Tú Hào tui cũng làm bài thơ tàm tạm này dâng lên vợ thương: Thương vợ Trần Hào Quanh năm buôn bán tảo tần Chỉ mong có được mấy phân tiền lời. Dải dầu tất tả ngược xuôi. Đồng tiền bát gạo tính rồi mới mua. Âm thầm chẳng kể nắng mưa, Liêu xiêu chiếc bóng sớm trưa trên đường. Hao gầy một thoáng thân thương, Chuyện xưa nhớ lại vấn vuơng một thời: Mắt nai nay đã thâm rồi; Tóc mây nay đã tả tơi rối bù; Đôi tay tròn lẳn bây giờ, Sần sùi chai cứng xác xơ vết bầm. Giận mình cũng thể đàn ông. Em ơi còn đó ông chồng Tú Xương. Sợ vợ trách nên Hào tui nhắc lại để có người mà so sánh và an ủi vợ không phải chỉ có mình bất hạnh mà còn có vợ Tú Xương nữa!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét