Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

Kẻ man khai là có lợi


                         Giữa lúc cả nước đang dáo dác về biển Đông, những kẻ cơ hội đục nước béo cò trong nước cũng hùa hùa vấy máu ăn theo. Để vạch mặt bọn chúng sống trên sự hy sinh xương máu của hai miền, tôi xin viết về suy nghĩ của tôi về ngày thương binh liệt sỉ(TBLS)
Chính thể nào cũng có ngày TBLS để vinh danh sự hy sinh xương máu  bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ của tổ quốc. Trước 75, ở miền Nam, ngoài những  hy sinh có thật của một bộ phận lớn những TBLS, thì không ít những kẻ man khai công trạng, hùa ăn theo với những kẻ chân chính. Sau 75, nhà nước vinh danh những người đã đổ xương máu cho công cuộc giải phóng dân tộc, những kẻ cơ hội lợi dụng những tiêu cực của một bộ phận lớn cán bộ và sự lỏng lẻo của chính sách nhà nước để dấy máu ăn theo. Tôi xin đưa ra những nhận xét cụ thể về những "thương binh"ở quê tôi:
_ Đa số thương binh là "du kích" ra năm 72: Từ mùa hè năm 72 đến khi ký Hiệp Định Paris mùa xuân năm 73, chưa đầy nửa năm mà số thương binh 72 có số lượng áp đảo so với "20 năm chống Mỷ" và 80 năm chống Pháp; Phần lớn trong số TB đó khai là đang thi "hành công vụ" thì bị bom Mỷ!(vì thời gian đó du kích không hoạt động ở Miền Nam)Mỷ bắn sao giỏi thế, 10 người du kích thì quá nửa dính mảnh bom. Mà Mỷ cũng giỏi, cứ nhè du kích mà diệt, không thấy "thằng dân " nào bị thương!
_Thương binh gì mà không thấy vết thương, khỏe mạnh hơn người bình thường.
_Ở làng tôi, điểm qua một số thương binh mà nghẹn ngào cho người nằm xuống. Thời chống Pháp : ô. Hiến có vết sẹo trên đầu người ta nói đi gặt lúa trộm bị "địa chủ" phang cho một hái, nhờ vết sẹo này mà được TB; ô. Thuần ô. Thuyết mụ Sót là dân thường bị mảnh mốc chê chợt ngoài phần mềm!..Thời chống Mỷ có duy nhất thằng Thịnh được công nhận là TB, nhưng thằng này tuổi với tôi, bạn hồi nhỏ nên tôi biết tỏng, lúc nhỏ hắn có biệt danh là "Thính thúi tai"(Thịnh là tên sau này đi lính miền Nam), đang học lớp đệ thất (lớp 6 bây giờ) trường Nguyễn Hoàng thì bố lôi về, không biết đi du kích hay không vì lúc đó còn nhỏ, năm sau bố mất trong một trận càn của Mỷ, nó chạy lên tỉnh "chiêu hồi", không biết sao nó không bị tù tội chi, nó vào Nam đi lính, lúc 18 tuổi có về thăm quê, khi đó nó đã đi lính, nó khoe nó vừa nâng mũi lên bằng chất nic gì đó(tôi còn nhớ chất mà nó nói đến bây giờ). Thế mà sau 75 nó khai là đi du kích bị thương, tai điếc vì bom Mỷ, vết thương bị mảnh ở mũi( nhìn kỷ mũi nó có vệt dọc sóng mũi).
_ Những "TB " ra năm 72 đều cùng lứa với tôi, không thấy có vết thương nào, trừ chúng cởi lổ ra, tôi đoan chắc chúng chỉ những vết hờm lung tung trên cơ thể nói là bị bom Mỷ.
_ Ngay cả người phụ trách TBXH của xã là một TB dổm, chúng có đường dây chạy TB, càng về sau TB đẻ ra càng nhiều, vì TB thì được ưu tiên khi con thi công chức, được 30 điểm cộng thêm, bằng điểm củaTiến sỷ cùng chuyên môn; TB được ưu tiên cho con đi ở đợ Hàn Quốc(Không phải con TB thì tốn 7ngàn đô, con TB chỉ tốn 3 ngàn đô!).
Thương binh mà dổm thì Việt Nam có gì không dổm đây!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét