Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

Giới thiệu thơ Quang Tuyết


      LỜI TÌNH PHAI
                                                                                                                                                    
Anh đi tìm ánh mặt trời
Hong khô tóc rối một thời quạnh hiu
Ta về giữa chốn tịch liêu
Bỗng trong phút chốc nắng chiều nhạt phai
Anh  đi tìm giọt sương mai
Điểm tô mắt biếc gót hài thướt tha
Ta về tựa gốc si già
Cho lòng tỉnh lặng trầm kha một đời
Anh đi tìm ánh sao rơi
Cho môi hồng nở hát lời Tình Yêu
Ta về tìm lại bóng ta
Gương kia đã vỡ xót xa phận người
Anh đi tìm lại tiếng cười
Tìm mây trong gió tìm lời ca dao
Ù ơ mẹ hát năm nao
Gừng cay muối mặn phương nào anh quên?
Ta về tìm nắng trong mưa
Tìm trong khúc hát đong đưa võng buồn
Thẫn thờ nghe tiếng mưa tuôn
Giọt buồn trên mắt , tình buồn trên môi
Vẫn vơ tìm bóng mây trôi
Ta  đi tìm ánh sao rơi mịt mùng
Ta về tìm giữa rêu phong
Tìm hương trong nắng, nhớ mong chim trời
Thôi người về giữa tháng Tư
Nghe như từ thuở đợi chờ bước nhau
Màu hoa khế tím nay đâu
Để cho cánh mõng Ong chao bên hè
 
                        SÀI GÒN tháng Tư 2009
 
Lỡ chân  như đám bèo trôi
Dạt về tận cuối chân trời mênh mông
Tủi lòng củi mục long đong
Bập bềnh sóng cả theo dòng cuốn xa
Mặc trăng mặc gió thiết tha
Mặc người hờ hững xót xa phận hồng
                   )(%
Thời gian chưa kịp đếm
Tuổi thơ đã ra đi
Hoa chưa độ xuân thì
Hương vội tan trong gió
Chưa nói lời thương nhớ
Thì tình đã mù sương
Làm sao em biết được
Tơ lòng anh nặng vương
 
           =&%=
    
 
Ta trở về phố cũ
Phố xanh rêu nụ cười
Ngỡ ngàng làm khách lạ
Bên núi đồi chơi vơi
Ta trở lại tìm người
Mơ vòng tay hờ hững
Xa vời như mây xanh
Một đời ta mơ mộng
Gót mòn trên đá cuội
Ta trở về mình ta
Một tấm thân trần trụi
Một mãnh đời xót xa
                  Quang Tuyết  2009 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét