Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

Nổi khổ bệnh nhân


                         Tôi nuôi bố tôi nằm viện tỉnh 10 ngày.Khoa bố tôi điều trị là khoa tim mạch nằm trên lầu ba của bệnh viện tỉnh vừa mới xây.
Vừa bước lên cầu thang là một "đại sảnh đường" rộng thênh thang như một sân đá bóng mini, phòng này không biết để làm gì, có mấy chiếc ghế ngồi, không lẻ chổ dành cho người nhà vào thăm mà "hào phóng" như thế này. Tiếp đến bên trái là một phòng rất lớn chiếm 1/4 dảy bên trái, hình như đây là phòng họp vì thấy đặt chính giữa phòng một chiếc bàn dài gần hết phòng, chứa khoảng trăm khách, phòng luôn đóng kín, phủ một lớp bụi vàng lâu ngày chứng tỏ  không ai sử dụng đến. Tiếp đến là một phòng khoảng 80m vuông không thấy có biển đề phòng gì cũng không thấy đồ đạc bên trong nhưng đèn luôn sáng choang. Tiếp đến là phòng bệnh nhân nam gồm 7 giường. Tiếp đến là phòng bệnh nhân nử gồm 4 giường. Tiếp đến là phòng trực y tá. Tiếp đến là 5 phòng nửa đóng im ỉm suốt ngaỳ mà trên biển đề là phòng thí nghiệm hay phòng dự án xã hội nào đó mà tôi không hiểu. Cuối cùng là phòng khá rộng, gấp ba các phòng khác, hình như là phòng sinh hoạt của khoa vì khi tôi đến đó nhằm ngày giổ tổ, thấy nhảy múa ca hát và zô zô ở phòng này.
Bên phải của dảy lầu này cũng chỉ có hai phòng nhỏ dành cho bệnh nhân mà đề ngoài bảng là cấp cứu. Còn lại dành cho phòng nhân viên, phòng thay đồ nam phòng thay đồ nử, phòng thay đồ phẩu thuật ...
Mười ngaỳ nuôi bố là 10 ngày nằm gai nếm mật. Mổi bệnh nhân ít nhất có một người nuôi, vị chí một phòng như căn nhà ba gian mà chứa ít nhất 22 người, có những lúc giường nằm hai người thì chứa ngót nghét 30 người. Tất cả dùng chung một phòng vệ sinh vừa tắm vừa giặt vừa tiêu tiểu, đặc biệt cái cầu đi đại tiện bấm nút dội nước cứ chảy rì rì, phải dùng gáo múc nước đầu vòi tắm đem đến dội khoảng 10 gáo mới xuống phân, người nào yếu làm xong thở dốc. Bệnh nhân tim người gậy guộc, có người không đi được, muốn tiểu người nhà dìu đến đợi người khảc ra không kịp phọt ra sàn nhà là chuyện thường.
Ban đêm tiếng rên rỉ, tiếng la hét, tiếng than thở, tiếng đập muổi hòa chung tao thành một âm thanh khó ngủ, họa may Chí Phèo mới chợp mặt được .                     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét