Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013

Cảm tác nhân 20/11

Đã quá lâu rồi thầy quên tên, Nghe tiếng em xưng lại sáng lên: Tên em như thể bao tên khác, Tôi nhớ không ra khắp mọi miền! Một tiếng hỏi thăm nhân hai mươi Cũng đủ hâm lên cái tình người Thời buổi nhiểu nhương, tình đen bạc Nâng bước ta đi tiếp cuộc đời Ba mươi năm rồi phải khong em Từ ngày từ biệt rừng Trường Sơn Mấy trăm học sinh thời yêu dấu Điện hỏi thăm thầy chỉ mình em! .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét