Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

Bài thơ tình đầu tiên

Năm1973 là năm chín muồi tình yêu trong tôi. Ai nói không yêu nhiều người, nhưng nhiêu người cùng một lúc thì khong đủ sức! Trước đó tôi dã yêu hai người, đều trước hè đỏ lửa , sau đỏ lửa nhiều áp lực, tình tôi tịt ngòi khi mô không biết. Khi đó tôi đang học trường sp Huế, một buổi nọ tôi nhìn qua nhà vòm bên cạnh thấy cô bé quê mùa bình thường không để ý, sáng nào cũng nhìn riết đâm phải để ý.Rồi tình yêu đến với tôi khi nào không biết.Và lần đầu tôi làm thơ, đó là bài thơ tình như thế này:

 Một buổi sáng thần tiên,
 Anh nhìn em ,mắt huyền thơ dại.
 Chiều nay lạnh, càng lạnh hơn.
 Anh nhớ em ,sao không ra tựa cửa cùng anh
 Em ít nhìn anh ,sao em ít nhìn,?
 Em ít nói, tiếng sao nhí nhảnh!
 Giọng hay hay anh uống từng lời.
 Rồi cũng từ ấy anh hút thuốc,
 Khói thuốc tàn cuộn theo gió đến tai em.
 Anh gửi theo khói thuốc,
 Những ẩn tình anh muốn tỏ cùng em.
 Nghe không em mắt huyền mê mải,
 Mi trỉu sầu anh thấy chơi vơi.
 Như giấc mơ anh hoà quyện với đất trời:
 Yêu em lắm, trời ơi yêu em lắm.!

 Bài thơ bị bỏ quên, ba mươi lăm năm sau, nhờ bạn tôi làm phó bien tập một tờ báo cấp tỉnh, mới được cho đăng trên tờ báo bạn tôi làm phó. Tôi biết nhờ chiếu cố mà nó(bài thơ) không bị bỏ quên. Nhưng đối với tôi bài thơ này là hay nhất trong số bài tôi làm sau này, nó là đứa con so tôi yêu thương vì mẹ nó không còn nửa!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét